次 cì 韵 yùn 君 jūn 俞 yú 四 sì 首 shǒu - - 李 lǐ 之 zhī 仪 yí
文 wén 章 zhāng 老 lǎo 去 qù 岂 qǐ 能 néng 神 shén , , 犹 yóu 有 yǒu 残 cán 膏 gāo 占 zhàn 旧 jiù 名 míng 。 。
赋 fù 就 jiù 贾 jiǎ 生 shēng 空 kōng 自 zì 感 gǎn , , 诗 shī 成 chéng 侯 hóu 喜 xǐ 近 jìn 闻 wén 声 shēng 。 。
拾 shí 尘 chén 已 yǐ 信 xìn 非 fēi 尝 cháng 饭 fàn , , 撒 sā 豆 dòu 终 zhōng 知 zhī 不 bú 是 shì 兵 bīng 。 。
多 duō 谢 xiè 嘉 jiā 篇 piān 慰 wèi 岑 cén 寂 jì , , 便 biàn 思 sī 约 yuē 伴 bàn 问 wèn 归 guī 程 chéng 。 。
次韵君俞四首。宋代。李之仪。文章老去岂能神,犹有残膏占旧名。 赋就贾生空自感,诗成侯喜近闻声。 拾尘已信非尝饭,撒豆终知不是兵。 多谢嘉篇慰岑寂,便思约伴问归程。