书 shū 王 wáng 子 zǐ 重 zhòng 闲 xián 轩 xuān 壁 bì - - 李 lǐ 之 zhī 仪 yí
经 jīng 年 nián 问 wèn 疾 jí 漫 màn 持 chí 想 xiǎng , , 今 jīn 日 rì 登 dēng 轩 xuān 念 niàn 自 zì 空 kōng 。 。
不 bù 能 néng 碌 lù 碌 lù 遽 jù 如 rú 许 xǔ , , 定 dìng 应 yīng 剪 jiǎn 剪 jiǎn 将 jiāng 无 wú 同 tóng 。 。
人 rén 喧 xuān 渡 dù 口 kǒu 似 shì 瓜 guā 步 bù , , 木 mù 落 luò 沙 shā 头 tóu 疑 yí 渚 zhǔ 宫 gōng 。 。
莫 mò 辞 cí 眼 yǎn 力 lì 遍 biàn 沙 shā 界 jiè , , 回 huí 首 shǒu 腊 là 尽 jǐn 还 hái 春 chūn 风 fēng 。 。
书王子重闲轩壁。宋代。李之仪。经年问疾漫持想,今日登轩念自空。 不能碌碌遽如许,定应剪剪将无同。 人喧渡口似瓜步,木落沙头疑渚宫。 莫辞眼力遍沙界,回首腊尽还春风。