和 hé 储 chǔ 子 zi 椿 chūn 竹 zhú - - 李 lǐ 之 zhī 仪 yí
何 hé 物 wù 能 néng 令 lìng 意 yì 洒 sǎ 然 rán , , 阴 yīn 森 sēn 常 cháng 对 duì 出 chū 檐 yán 竿 gān 。 。
排 pái 枪 qiāng 立 lì 戟 jǐ 谁 shuí 为 wèi 况 kuàng , , 招 zhāo 月 yuè 吟 yín 风 fēng 好 hǎo 细 xì 看 kàn 。 。
几 jǐ 度 dù 惊 jīng 回 huí 窗 chuāng 下 xià 梦 mèng , , 新 xīn 来 lái 添 tiān 得 dé 雨 yǔ 中 zhōng 寒 hán 。 。
伤 shāng 心 xīn 不 bú 见 jiàn 东 dōng 坡 pō 老 lǎo , , 纵 zòng 有 yǒu 鹅 é 溪 xī 下 xià 笔 bǐ 难 nán 。 。
和储子椿竹。宋代。李之仪。何物能令意洒然,阴森常对出檐竿。 排枪立戟谁为况,招月吟风好细看。 几度惊回窗下梦,新来添得雨中寒。 伤心不见东坡老,纵有鹅溪下笔难。