布 bù 袋 dài 和 hé 尚 shàng 赞 zàn - - 李 lǐ 之 zhī 仪 yí
盛 shèng 着 zhe 底 dǐ 是 shì 病 bìng , , 拈 niān 出 chū 底 dǐ 是 shì 药 yào 。 。
众 zhòng 生 shēng 以 yǐ 相 xiāng 见 jiàn 我 wǒ , , 却 què 道 dào 风 fēng 狂 kuáng 颠 diān 错 cuò 。 。
秋 qiū 来 lái 叶 yè 落 luò 归 guī 根 gēn , , 春 chūn 去 qù 鸟 niǎo 啼 tí 花 huā 落 luò 。 。
只 zhǐ 这 zhè 便 biàn 是 shì 生 shēng 涯 yá , , 说 shuō 甚 shén 重 chóng 重 chóng 楼 lóu 阁 gé 。 。
布袋和尚赞。宋代。李之仪。盛着底是病,拈出底是药。 众生以相见我,却道风狂颠错。 秋来叶落归根,春去鸟啼花落。 只这便是生涯,说甚重重楼阁。