偶 ǒu 赋 fù - - 文 wén 天 tiān 祥 xiáng
苍 cāng 苍 cāng 已 yǐ 如 rú 此 cǐ , , 梁 liáng 父 fù 共 gòng 谁 shuí 吟 yín 。 。
袖 xiù 有 yǒu 忠 zhōng 臣 chén 传 chuán , , 床 chuáng 无 wú 壮 zhuàng 士 shì 金 jīn 。 。
收 shōu 心 xīn 归 guī 寂 jì 灭 miè , , 随 suí 性 xìng 过 guò 光 guāng 阴 yīn 。 。
一 yī 笑 xiào 西 xī 山 shān 晚 wǎn , , 门 mén 前 qián 秋 qiū 雨 yǔ 深 shēn 。 。
偶赋。宋代。文天祥。苍苍已如此,梁父共谁吟。 袖有忠臣传,床无壮士金。 收心归寂灭,随性过光阴。 一笑西山晚,门前秋雨深。