断 duàn 雁 yàn - - 文 wén 天 tiān 祥 xiáng
断 duàn 雁 yàn 西 xī 江 jiāng 远 yuǎn , , 无 wú 家 jiā 寄 jì 万 wàn 金 jīn 。 。
乾 qián 坤 kūn 风 fēng 月 yuè 老 lǎo , , 沙 shā 漠 mò 岁 suì 年 nián 深 shēn 。 。
白 bái 日 rì 去 qù 如 rú 梦 mèng , , 青 qīng 天 tiān 知 zhī 此 cǐ 心 xīn 。 。
素 sù 琴 qín 弦 xián 已 yǐ 绝 jué , , 不 bù 绝 jué 是 shì 南 nán 音 yīn 。 。
断雁。宋代。文天祥。断雁西江远,无家寄万金。 乾坤风月老,沙漠岁年深。 白日去如梦,青天知此心。 素琴弦已绝,不绝是南音。