发 fā 东 dōng 阿 ē - - 文 wén 天 tiān 祥 xiáng
东 dōng 原 yuán 深 shēn 处 chù 所 suǒ , , 时 shí 或 huò 见 jiàn 人 rén 烟 yān 。 。
秋 qiū 雨 yǔ 桑 sāng 麻 má 地 dì , , 春 chūn 风 fēng 桃 táo 李 lǐ 天 tiān 。 。
贪 tān 程 chéng 频 pín 问 wèn 堠 hòu , , 快 kuài 马 mǎ 缓 huǎn 加 jiā 鞭 biān 。 。
多 duō 少 shǎo 飞 fēi 樯 qiáng 过 guò , , 噫 yī 吁 xū 是 shì 北 běi 船 chuán 。 。
发东阿。宋代。文天祥。东原深处所,时或见人烟。 秋雨桑麻地,春风桃李天。 贪程频问堠,快马缓加鞭。 多少飞樯过,噫吁是北船。