泰 tài 和 hé - - 文 wén 天 tiān 祥 xiáng
书 shū 生 shēng 曾 céng 拥 yōng 碧 bì 油 yóu 幢 chuáng , , 耻 chǐ 与 yǔ 群 qún 儿 ér 共 gòng 竖 shù 降 jiàng 。 。
汉 hàn 节 jié 几 jǐ 回 huí 登 dēng 快 kuài 阁 gé , , 楚 chǔ 囚 qiú 今 jīn 度 dù 过 guò 澄 chéng 江 jiāng 。 。
丹 dān 心 xīn 不 bù 改 gǎi 君 jūn 臣 chén 谊 yì , , 清 qīng 泪 lèi 难 nán 忘 wàng 父 fù 母 mǔ 邦 bāng 。 。
惟 wéi 有 yǒu 乡 xiāng 人 rén 知 zhī 我 wǒ 瘦 shòu , , 下 xià 帷 wéi 绝 jué 粒 lì 坐 zuò 蓬 péng 窗 chuāng 。 。
泰和。宋代。文天祥。书生曾拥碧油幢,耻与群儿共竖降。 汉节几回登快阁,楚囚今度过澄江。 丹心不改君臣谊,清泪难忘父母邦。 惟有乡人知我瘦,下帷绝粒坐蓬窗。