胡 hú 笳 jiā 曲 qū 七 qī 拍 pāi - - 文 wén 天 tiān 祥 xiáng
忆 yì 昔 xī 十 shí 五 wǔ 心 xīn 尚 shàng 孩 hái , , 莫 mò 怪 guài 频 pín 频 pín 劝 quàn 酒 jiǔ 杯 bēi 。 。
孤 gū 城 chéng 此 cǐ 日 rì 肠 cháng 堪 kān 断 duàn , , 如 rú 何 hé 不 bù 饮 yǐn 令 lìng 人 rén 哀 āi 。 。
一 yī 去 qù 紫 zǐ 台 tái 连 lián 朔 shuò 漠 mò , , 月 yuè 出 chū 云 yún 通 tōng 雪 xuě 山 shān 白 bái 。 。
九 jiǔ 度 dù 附 fù 书 shū 归 guī 洛 luò 阳 yáng , , 故 gù 国 guó 三 sān 年 nián 一 yī 消 xiāo 息 xī 。 。
胡笳曲七拍。宋代。文天祥。忆昔十五心尚孩,莫怪频频劝酒杯。 孤城此日肠堪断,如何不饮令人哀。 一去紫台连朔漠,月出云通雪山白。 九度附书归洛阳,故国三年一消息。