胡 hú 笳 jiā 曲 qū 二 èr 拍 pāi - - 文 wén 天 tiān 祥 xiáng
独 dú 立 lì 缥 piāo 缈 miǎo 之 zhī 飞 fēi 楼 lóu , , 高 gāo 视 shì 乾 qián 坤 kūn 又 yòu 何 hé 愁 chóu 。 。
江 jiāng 风 fēng 萧 xiāo 萧 xiāo 云 yún 拂 fú 地 dì , , 笛 dí 声 shēng 愤 fèn 怒 nù 哀 āi 中 zhōng 流 liú 。 。
邻 lín 鸡 jī 野 yě 哭 kū 如 rú 昨 zuó 日 rì , , 昨 zuó 日 rì 晚 wǎn 晴 qíng 今 jīn 日 rì 黑 hēi 。 。
苍 cāng 皇 huáng 已 yǐ 就 jiù 长 cháng 途 tú 往 wǎng , , 欲 yù 往 wǎng 城 chéng 南 nán 忘 wàng 南 nán 北 běi 。 。
胡笳曲二拍。宋代。文天祥。独立缥缈之飞楼,高视乾坤又何愁。 江风萧萧云拂地,笛声愤怒哀中流。 邻鸡野哭如昨日,昨日晚晴今日黑。 苍皇已就长途往,欲往城南忘南北。