病 bìng 甚 shén 梦 mèng 召 zhào 至 zhì 帝 dì 所 suǒ 获 huò 宥 yòu 觉 jué 而 ér 顿 dùn 愈 yù 遂 suì 赋 fù - - 文 wén 天 tiān 祥 xiáng
卧 wò 听 tīng 风 fēng 雷 léi 叱 chì , , 天 tiān 官 guān 赦 shè 小 xiǎo 臣 chén 。 。
平 píng 生 shēng 无 wú 害 hài 物 wù , , 不 bù 死 sǐ 复 fù 为 wéi 人 rén 。 。
道 dào 德 dé 门 mén 庭 tíng 远 yuǎn , , 君 jūn 亲 qīn 念 niàn 虑 lǜ 新 xīn 。 。
自 zì 怜 lián 蝼 lóu 蚁 yǐ 辈 bèi , , 岂 qǐ 意 yì 动 dòng 苍 cāng 旻 mín 。 。
病甚梦召至帝所获宥觉而顿愈遂赋。宋代。文天祥。卧听风雷叱,天官赦小臣。 平生无害物,不死复为人。 道德门庭远,君亲念虑新。 自怜蝼蚁辈,岂意动苍旻。