登 dēng 快 kuài 哉 zāi 亭 tíng 有 yǒu 属 shǔ - - 贺 hè 铸 zhù
南 nán 浦 pǔ 东 dōng 风 fēng 拂 fú 水 shuǐ 文 wén , , 汀 tīng 洲 zhōu 芳 fāng 草 cǎo 绿 lǜ 罗 luó 裙 qún 。 。
桃 táo 花 huā 旧 jiù 叶 yè 应 yīng 相 xiāng 望 wàng , , 杨 yáng 叶 yè 新 xīn 声 shēng 我 wǒ 独 dú 闻 wén 。 。
酸 suān 鼻 bí 可 kě 怜 lián 香 xiāng 欲 yù 绝 jué , , 断 duàn 肠 cháng 不 bù 待 dài 酒 jiǔ 初 chū 醺 xūn 。 。
斜 xié 阳 yáng 归 guī 去 qù 书 shū 窗 chuāng 下 xià , , 一 yī 幅 fú 蛮 mán 笺 jiān 赋 fù 梦 mèng 云 yún 。 。
登快哉亭有属。宋代。贺铸。南浦东风拂水文,汀洲芳草绿罗裙。 桃花旧叶应相望,杨叶新声我独闻。 酸鼻可怜香欲绝,断肠不待酒初醺。 斜阳归去书窗下,一幅蛮笺赋梦云。