读 dú 渊 yuān 明 míng 集 jí - - 文 wén 同 tóng
吏 lì 人 rén 已 yǐ 散 sàn 门 mén 阑 lán 静 jìng , , 公 gōng 事 shì 才 cái 休 xiū 耳 ěr 目 mù 清 qīng 。 。
窗 chuāng 下 xià 好 hǎo 风 fēng 无 wú 俗 sú 客 kè , , 案 àn 头 tóu 遗 yí 集 jí 有 yǒu 先 xiān 生 shēng 。 。
文 wén 章 zhāng 简 jiǎn 要 yào 惟 wéi 华 huá 衮 gǔn , , 滋 zī 味 wèi 醇 chún 醲 nóng 是 shì 太 tài 羹 gēng 。 。
也 yě 待 dài 将 jiāng 身 shēn 学 xué 归 guī 去 qù , , 圣 shèng 时 shí 争 zhēng 奈 nài 正 zhèng 升 shēng 平 píng 。 。
读渊明集。宋代。文同。吏人已散门阑静,公事才休耳目清。 窗下好风无俗客,案头遗集有先生。 文章简要惟华衮,滋味醇醲是太羹。 也待将身学归去,圣时争奈正升平。