春 chūn 庭 tíng - - 文 wén 同 tóng
春 chūn 院 yuàn 阴 yīn 阴 yīn 翠 cuì 霭 ǎi 低 dī , , 春 chūn 庭 tíng 寂 jì 寂 jì 晓 xiǎo 光 guāng 迷 mí 。 。
花 huā 间 jiān 蜂 fēng 去 qù 抱 bào 黄 huáng 粉 fěn , , 苔 tái 上 shàng 燕 yàn 来 lái 衔 xián 绿 lǜ 泥 ní 。 。
两 liǎng 行 xíng 高 gāo 梧 wú 初 chū 荫 yīn 合 hé , , 一 yī 番 fān 新 xīn 草 cǎo 恰 qià 生 shēng 齐 qí 。 。
微 wēi 禽 qín 已 yǐ 识 shí 幽 yōu 人 rén 意 yì , , 飞 fēi 下 xià 栏 lán 干 gàn 向 xiàng 里 lǐ 啼 tí 。 。
春庭。宋代。文同。春院阴阴翠霭低,春庭寂寂晓光迷。 花间蜂去抱黄粉,苔上燕来衔绿泥。 两行高梧初荫合,一番新草恰生齐。 微禽已识幽人意,飞下栏干向里啼。