登 dēng 陵 líng 阳 yáng 云 yún 山 shān 阁 gé 寄 jì 上 shàng 吴 wú 尹 yǐn - - 文 wén 同 tóng
云 yún 山 shān 高 gāo 阁 gé 倚 yǐ 危 wēi 墙 qiáng , , 晚 wǎn 意 yì 无 wú 穷 qióng 在 zài 渺 miǎo 茫 máng 。 。
极 jí 望 wàng 不 bù 知 zhī 云 yún 几 jǐ 许 xǔ , , 满 mǎn 空 kōng 惟 wéi 见 jiàn 雁 yàn 交 jiāo 相 xiāng 。 。
与 yǔ 谁 shuí 把 bǎ 酒 jiǔ 邀 yāo 明 míng 月 yuè , , 独 dú 自 zì 吟 yín 诗 shī 到 dào 夕 xī 阳 yáng 。 。
因 yīn 念 niàn 平 píng 台 tái 有 yǒu 佳 jiā 兴 xīng , , 邹 zōu 生 shēng 枚 méi 叟 sǒu 奉 fèng 梁 liáng 王 wáng 。 。
登陵阳云山阁寄上吴尹。宋代。文同。云山高阁倚危墙,晚意无穷在渺茫。 极望不知云几许,满空惟见雁交相。 与谁把酒邀明月,独自吟诗到夕阳。 因念平台有佳兴,邹生枚叟奉梁王。