衰 shuāi - - 文 wén 同 tóng
衰 shuāi 晚 wǎn 得 dé 洋 yáng 川 chuān , , 劳 láo 生 shēng 只 zhǐ 自 zì 怜 lián 。 。
文 wén 移 yí 供 gōng 尽 jǐn 日 rì , , 心 xīn 力 lì 付 fù 流 liú 年 nián 。 。
咄 duō 咄 duō 空 kōng 书 shū 字 zì , , 便 pián 便 pián 声 shēng 昼 zhòu 眠 mián 。 。
其 qí 如 rú 昏 hūn 嫁 jià 在 zài , , 了 le 即 jí 赋 fù 归 guī 田 tián 。 。
衰。宋代。文同。衰晚得洋川,劳生只自怜。 文移供尽日,心力付流年。 咄咄空书字,便便声昼眠。 其如昏嫁在,了即赋归田。