贞 zhēn 女 nǚ 吟 yín - - 文 wén 同 tóng
身 shēn 外 wài 无 wú 一 yī 簪 zān , , 何 hé 以 yǐ 供 gōng 铅 qiān 华 huá 。 。
饰 shì 行 xíng 不 bù 饰 shì 容 róng , , 浊 zhuó 水 shuǐ 白 bái 藕 ǒu 花 huā 。 。
藕 ǒu 心 xīn 乱 luàn 如 rú 丝 sī , , 妾 qiè 心 xīn 圆 yuán 如 rú 珠 zhū 。 。
丝 sī 乱 luàn 端 duān 绪 xù 多 duō , , 珠 zhū 圆 yuán 瑕 xiá 颣 lèi 无 wú 。 。
焉 yān 得 dé 偶 ǒu 君 jūn 子 zǐ , , 奉 fèng 之 zhī 此 cǐ 高 gāo 节 jié 。 。
所 suǒ 生 shēng 虽 suī 至 zhì 亲 qīn , , 此 cǐ 意 yì 安 ān 可 kě 说 shuō 。 。
贞女吟。宋代。文同。身外无一簪,何以供铅华。 饰行不饰容,浊水白藕花。 藕心乱如丝,妾心圆如珠。 丝乱端绪多,珠圆瑕颣无。 焉得偶君子,奉之此高节。 所生虽至亲,此意安可说。