晴 qíng 山 shān - - 文 wén 同 tóng
东 dōng 北 běi 横 héng 群 qún 峰 fēng , , 新 xīn 过 guò 夜 yè 来 lái 雨 yǔ 。 。
扶 fú 空 kōng 立 lì 屏 píng 障 zhàng , , 浩 hào 翠 cuì 小 xiǎo 万 wàn 古 gǔ 。 。
岂 qǐ 无 wú 短 duǎn 齿 chǐ 屐 jī , , 携 xié 手 shǒu 谁 shuí 我 wǒ 侣 lǚ 。 。
欲 yù 往 wǎng 殊 shū 未 wèi 能 néng , , □ □ □ □ □ 。 。
晴山。宋代。文同。东北横群峰,新过夜来雨。 扶空立屏障,浩翠小万古。 岂无短齿屐,携手谁我侣。 欲往殊未能,□□□□□。