题 tí 布 bù 袋 dài 和 hé 尚 shàng - - 舒 shū 亶 dǎn
休 xiū 话 huà 人 rén 间 jiān 我 wǒ 独 dú 尊 zūn , , 何 hé 妨 fáng 廛 chán 肆 sì 且 qiě 随 suí 群 qún 。 。
乞 qǐ 钱 qián 往 wǎng 往 wǎng 多 duō 空 kōng 手 shǒu , , 问 wèn 路 lù 时 shí 时 shí 向 xiàng 白 bái 云 yún 。 。
壁 bì 上 shàng 形 xíng 容 róng 图 tú 尚 shàng 在 zài , , 囊 náng 中 zhōng 气 qì 味 wèi 许 xǔ 谁 shuí 分 fēn 。 。
分 fēn 明 míng 提 tí 起 qǐ 无 wú 人 rén 问 wèn , , 欲 yù 会 huì 应 yīng 须 xū 眼 yǎn 里 lǐ 闻 wén 。 。
题布袋和尚。宋代。舒亶。休话人间我独尊,何妨廛肆且随群。 乞钱往往多空手,问路时时向白云。 壁上形容图尚在,囊中气味许谁分。 分明提起无人问,欲会应须眼里闻。