登 dēng 五 wǔ 磊 lěi 山 shān - - 舒 shū 亶 dǎn
五 wǔ 磊 lěi 峰 fēng 高 gāo 笔 bǐ 插 chā 天 tiān , , 长 cháng 松 sōng 合 hé 抱 bào 几 jǐ 千 qiān 年 nián 。 。
尘 chén 氛 fēn 洒 sǎ 落 luò 非 fēi 人 rén 世 shì , , 风 fēng 露 lù 清 qīng 明 míng 近 jìn 月 yuè 边 biān 。 。
枕 zhěn 上 shàng 数 shù 声 shēng 敲 qiāo 夜 yè 磬 qìng , , 山 shān 前 qián 百 bǎi 亩 mǔ 起 qǐ 春 chūn 田 tián 。 。
我 wǒ 来 lái 欲 yù 步 bù 苍 cāng 苔 tái 色 sè , , 不 bù 著 zhe 篮 lán 舆 yú 两 liǎng 两 liǎng 肩 jiān 。 。
登五磊山。宋代。舒亶。五磊峰高笔插天,长松合抱几千年。 尘氛洒落非人世,风露清明近月边。 枕上数声敲夜磬,山前百亩起春田。 我来欲步苍苔色,不著篮舆两两肩。