红 hóng 药 yào 当 dāng 阶 jiē 翻 fān - - 程 chéng 珌 bì
禁 jìn 近 jìn 烟 yān 光 guāng 润 rùn , , 阶 jiē 平 píng 日 rì 影 yǐng 暄 xuān 。 。
黄 huáng 麻 má 方 fāng 草 cǎo 罢 bà , , 红 hóng 药 yào 正 zhèng 花 huā 翻 fān 。 。
茜 qiàn 色 sè 浮 fú 春 chūn 动 dòng , , 清 qīng 阴 yīn 匝 zā 午 wǔ 繁 fán 。 。
心 xīn 倾 qīng 青 qīng 琐 suǒ 客 kè , , 香 xiāng 满 mǎn 紫 zǐ 微 wēi 垣 yuán 。 。
漏 lòu 永 yǒng 文 wén 书 shū 静 jìng , , 天 tiān 低 dī 雨 yǔ 露 lù 温 wēn 。 。
人 rén 言 yán 有 yǒu 仙 xiān 骨 gǔ , , 早 zǎo 晚 wǎn 拜 bài 明 míng 恩 ēn 。 。
红药当阶翻。宋代。程珌。禁近烟光润,阶平日影暄。 黄麻方草罢,红药正花翻。 茜色浮春动,清阴匝午繁。 心倾青琐客,香满紫微垣。 漏永文书静,天低雨露温。 人言有仙骨,早晚拜明恩。