青 qīng 峰 fēng 诗 shī - - 无 wú 名 míng 氏 shì
野 yě 人 rén 不 bù 相 xiāng 识 shí , , 偶 ǒu 坐 zuò 为 wèi 林 lín 泉 quán 。 。
莫 mò 漫 màn 愁 chóu 沽 gū 酒 jiǔ , , 囊 náng 中 zhōng 自 zì 有 yǒu 钱 qián 。 。
回 huí 瞻 zhān 林 lín 下 xià 路 lù , , 已 yǐ 在 zài 翠 cuì 微 wēi 间 jiān 。 。
时 shí 见 jiàn 云 yún 林 lín 外 wài , , 青 qīng 峰 fēng 一 yì 点 diǎn 圆 yuán 。 。
青峰诗。唐代。无名氏。野人不相识,偶坐为林泉。 莫漫愁沽酒,囊中自有钱。 回瞻林下路,已在翠微间。 时见云林外,青峰一点圆。