赋 fù 得 dé 秋 qiū 雨 yǔ - - 晏 yàn 殊 shū
点 diǎn 滴 dī 行 xíng 云 yún 覆 fù 苑 yuàn 墙 qiáng , , 飘 piāo 萧 xiāo 微 wēi 影 yǐng 度 dù 回 huí 塘 táng 。 。
秦 qín 声 shēng 未 wèi 觉 jué 朱 zhū 弦 xián 润 rùn , , 楚 chǔ 梦 mèng 先 xiān 知 zhī 薤 xiè 叶 yè 凉 liáng 。 。
野 yě 水 shuǐ 有 yǒu 波 bō 增 zēng 澹 dàn 碧 bì , , 霜 shuāng 林 lín 无 wú 韵 yùn 湿 shī 疏 shū 黄 huáng 。 。
萤 yíng 稀 xī 燕 yàn 寂 jì 高 gāo 窗 chuāng 暮 mù , , 正 zhèng 是 shì 西 xī 风 fēng 玉 yù 漏 lòu 长 zhǎng 。 。
赋得秋雨。宋代。晏殊。点滴行云覆苑墙,飘萧微影度回塘。 秦声未觉朱弦润,楚梦先知薤叶凉。 野水有波增澹碧,霜林无韵湿疏黄。 萤稀燕寂高窗暮,正是西风玉漏长。