秋 qiū 日 rì 登 dēng 楼 lóu - - 朱 zhū 淑 shū 真 zhēn
梧 wú 影 yǐng 萧 xiāo 疏 shū 弄 nòng 晚 wǎn 晴 qíng , , 残 cán 蝉 chán 凄 qī 楚 chǔ 不 bù 堪 kān 听 tīng 。 。
楼 lóu 高 gāo 望 wàng 极 jí 秋 qiū 山 shān 去 qù , , 溢 yì 眼 yǎn 重 chóng 重 chóng 叠 dié 叠 dié 青 qīng 。 。
秋日登楼。宋代。朱淑真。梧影萧疏弄晚晴,残蝉凄楚不堪听。 楼高望极秋山去,溢眼重重叠叠青。