寄 jì 适 shì 庵 ān 李 lǐ 先 xiān 生 shēng - - 朱 zhū 希 xī 晦 huì
九 jiǔ 衢 qú 辙 zhé 迹 jī 黄 huáng 尘 chén 满 mǎn , , 一 yī 隙 xì 驹 jū 阴 yīn 白 bái 日 rì 过 guò 。 。
俗 sú 事 shì 绊 bàn 人 rén 清 qīng 兴 xìng 少 shǎo , , 山 shān 尊 zūn 留 liú 客 kè 好 hǎo 怀 huái 多 duō 。 。
悬 xuán 知 zhī 李 lǐ 白 bái 偏 piān 能 néng 赋 fù , , 却 què 羡 xiàn 秦 qín 青 qīng 最 zuì 善 shàn 歌 gē 。 。
自 zì 古 gǔ 荣 róng 名 míng 身 shēn 外 wài 事 shì , , 耕 gēng 云 yún 只 zhǐ 合 hé 老 lǎo 岩 yán 阿 ā 。 。
寄适庵李先生。元代。朱希晦。九衢辙迹黄尘满,一隙驹阴白日过。 俗事绊人清兴少,山尊留客好怀多。 悬知李白偏能赋,却羡秦青最善歌。 自古荣名身外事,耕云只合老岩阿。