和 hé 丹 dān 阳 yáng 公 gōng 素 sù 学 xué 士 shì 晚 wǎn 望 wàng 见 jiàn 怀 huái - - 苏 sū 舜 shùn 钦 qīn
古 gǔ 郡 jùn 登 dēng 临 lín 足 zú 胜 shèng 游 yóu , , 使 shǐ 君 jūn 才 cái 调 diào 更 gèng 风 fēng 流 liú 。 。
过 guò 云 yún 送 sòng 雨 yǔ 海 hǎi 山 shān 暗 àn , , 斜 xié 日 rì 催 cuī 蝉 chán 江 jiāng 树 shù 秋 qiū 。 。
屡 lǚ 辱 rǔ 嘉 jiā 招 zhāo 嗟 jiē 放 fàng 弃 qì , , 又 yòu 传 chuán 新 xīn 咏 yǒng 慰 wèi 淹 yān 留 liú 。 。
霜 shuāng 天 tiān 乘 chéng 兴 xìng 当 dāng 西 xī 谒 yè , , 共 gòng 醉 zuì 城 chéng 尖 jiān 四 sì 望 wàng 楼 lóu 。 。
和丹阳公素学士晚望见怀。宋代。苏舜钦。古郡登临足胜游,使君才调更风流。 过云送雨海山暗,斜日催蝉江树秋。 屡辱嘉招嗟放弃,又传新咏慰淹留。 霜天乘兴当西谒,共醉城尖四望楼。