山 shān 胡 hú - - 苏 sū 辙 zhé
山 shān 胡 hú 拥 yōng 苍 cāng 毳 cuì , , 两 liǎng 耳 ěr 白 bái 茸 róng 茸 róng 。 。
野 yě 树 shù 啼 tí 终 zhōng 日 rì , , 黔 qián 山 shān 深 shēn 几 jǐ 重 zhòng 。 。
啄 zhuó 溪 xī 探 tàn 细 xì 石 shí , , 噪 zào 虎 hǔ 上 shàng 孤 gū 峰 fēng 。 。
被 bèi 执 zhí 应 yīng 多 duō 恨 hèn , , 筠 yún 笼 lóng 仅 jǐn 不 bù 容 róng 。 。
山胡。宋代。苏辙。山胡拥苍毳,两耳白茸茸。 野树啼终日,黔山深几重。 啄溪探细石,噪虎上孤峰。 被执应多恨,筠笼仅不容。