清 qīng 明 míng 二 èr 绝 jué ( ( 其 qí 二 èr ) ) - - 陈 chén 与 yǔ 义 yì
卷 juǎn 地 dì 风 fēng 抛 pāo 市 shì 井 jǐng 声 shēng , , 病 bìng 夫 fū 危 wēi 坐 zuò 了 le 清 qīng 明 míng 。 。
一 yī 帘 lián 晚 wǎn 日 rì 看 kàn 收 shōu 尽 jǐn , , 杨 yáng 柳 liǔ 微 wēi 风 fēng 百 bǎi 媚 mèi 生 shēng 。 。
清明二绝(其二)。宋代。陈与义。卷地风抛市井声,病夫危坐了清明。 一帘晚日看收尽,杨柳微风百媚生。