答 dá 皇 huáng 甫 fǔ 十 shí 六 liù 侍 shì 御 yù 北 běi 归 guī 留 liú 别 bié 作 zuò - - 独 dú 孤 gū 及 jí
正 zhèng 当 dāng 楚 chǔ 客 kè 伤 shāng 春 chūn 地 dì , , 岂 qǐ 是 shì 骚 sāo 人 rén 道 dào 别 bié 时 shí 。 。
俱 jù 徇 xùn 空 kōng 名 míng 嗟 jiē 欲 yù 老 lǎo , , 况 kuàng 将 jiāng 行 xíng 役 yì 料 liào 前 qián 期 qī 。 。
劳 láo 生 shēng 多 duō 故 gù 应 yīng 同 tóng 病 bìng , , 羸 léi 马 mǎ 单 dān 车 chē 莫 mò 自 zì 悲 bēi 。 。
明 míng 日 rì 相 xiāng 望 wàng 隔 gé 云 yún 水 shuǐ , , 解 jiě 颜 yán 唯 wéi 有 yǒu 袖 xiù 中 zhōng 诗 shī 。 。
答皇甫十六侍御北归留别作。唐代。独孤及。正当楚客伤春地,岂是骚人道别时。 俱徇空名嗟欲老,况将行役料前期。 劳生多故应同病,羸马单车莫自悲。 明日相望隔云水,解颜唯有袖中诗。