别 bié 所 suǒ 亲 qīn - - 林 lín 景 jǐng 熙 xī
人 rén 生 shēng 重 zhòng 离 lí 别 bié , , 况 kuàng 此 cǐ 双 shuāng 鬓 bìn 蓬 péng 。 。
亭 tíng 柳 liǔ 非 fēi 故 gù 色 sè , , 昨 zuó 夜 yè 吹 chuī 霜 shuāng 风 fēng 。 。
临 lín 分 fēn 复 fù 携 xié 手 shǒu , , 野 yě 色 sè 犹 yóu 蒙 méng 蒙 méng 。 。
愁 chóu 深 shēn 转 zhuǎn 无 wú 语 yǔ , , 写 xiě 入 rù 潺 chán 湲 yuán 中 zhōng 。 。
一 yī 水 shuǐ 分 fèn 两 liǎng 支 zhī , , 来 lái 共 gòng 高 gāo 高 gāo 峰 fēng 。 。
出 chū 山 shān 暂 zàn 相 xiāng 失 shī , , 到 dào 海 hǎi 终 zhōng 相 xiāng 逢 féng 。 。
别所亲。宋代。林景熙。人生重离别,况此双鬓蓬。 亭柳非故色,昨夜吹霜风。 临分复携手,野色犹蒙蒙。 愁深转无语,写入潺湲中。 一水分两支,来共高高峰。 出山暂相失,到海终相逢。