西 xī 亭 tíng 子 zi 言 yán 怀 huái - - 张 zhāng 谓 wèi
数 shù 丛 cóng 芳 fāng 草 cǎo 在 zài 堂 táng 阴 yīn , , 几 jǐ 处 chù 闲 xián 花 huā 映 yìng 竹 zhú 林 lín 。 。
攀 pān 树 shù 玄 xuán 猿 yuán 呼 hū 郡 jùn 吏 lì , , 傍 bàng 溪 xī 白 bái 鸟 niǎo 应 yīng 家 jiā 禽 qín 。 。
青 qīng 山 shān 看 kàn 景 jǐng 知 zhī 高 gāo 下 xià , , 流 liú 水 shuǐ 闻 wén 声 shēng 觉 jué 浅 qiǎn 深 shēn 。 。
官 guān 属 shǔ 不 bù 令 lìng 拘 jū 礼 lǐ 数 shù , , 时 shí 时 shí 缓 huǎn 步 bù 一 yī 相 xiāng 寻 xún 。 。
西亭子言怀。唐代。张谓。数丛芳草在堂阴,几处闲花映竹林。 攀树玄猿呼郡吏,傍溪白鸟应家禽。 青山看景知高下,流水闻声觉浅深。 官属不令拘礼数,时时缓步一相寻。