和 hé 咏 yǒng 草 cǎo - - 程 chéng 颢 hào
渐 jiàn 觉 jué 东 dōng 皇 huáng 意 yì 思 sī 匀 yún , , 陈 chén 根 gēn 初 chū 动 dòng 夜 yè 来 lái 新 xīn 。 。
忽 hū 惊 jīng 平 píng 地 dì 有 yǒu 轻 qīng 绿 lǜ , , 已 yǐ 盖 gài 六 liù 街 jiē 无 wú 旧 jiù 尘 chén 。 。
莫 mò 为 wèi 枯 kū 荣 róng 吟 yín 野 yě 草 cǎo , , 且 qiě 怜 lián 愁 chóu 醉 zuì 柅 nǐ 香 xiāng 轮 lún 。 。
诗 shī 人 rén 空 kōng 怨 yuàn 王 wáng 孙 sūn 远 yuǎn , , 极 jí 目 mù 萋 qī 萋 qī 又 yòu 一 yī 春 chūn 。 。
和咏草。宋代。程颢。渐觉东皇意思匀,陈根初动夜来新。 忽惊平地有轻绿,已盖六街无旧尘。 莫为枯荣吟野草,且怜愁醉柅香轮。 诗人空怨王孙远,极目萋萋又一春。