秋 qiū 日 rì 偶 ǒu 成 chéng 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 程 chéng 颢 hào
寥 liáo 寥 liáo 天 tiān 气 qì 已 yǐ 高 gāo 秋 qiū , , 更 gèng 倚 yǐ 凌 líng 虚 xū 百 bǎi 尺 chǐ 楼 lóu 。 。
世 shì 上 shàng 利 lì 名 míng 群 qún 蠛 miè 蠓 měng , , 古 gǔ 来 lái 兴 xīng 废 fèi 几 jǐ 浮 fú 沤 ōu 。 。
退 tuì 居 jū 陋 lòu 巷 xiàng 颜 yán 回 huí 乐 lè , , 不 bú 见 jiàn 长 cháng 安 ān 李 lǐ 白 bái 愁 chóu 。 。
两 liǎng 事 shì 到 dào 头 tóu 须 xū 有 yǒu 得 de , , 我 wǒ 心 xīn 处 chǔ 处 chù 自 zì 优 yōu 游 yóu 。 。
秋日偶成二首 其一。宋代。程颢。寥寥天气已高秋,更倚凌虚百尺楼。 世上利名群蠛蠓,古来兴废几浮沤。 退居陋巷颜回乐,不见长安李白愁。 两事到头须有得,我心处处自优游。