题 tí 颜 yán 晞 xī 仲 zhòng 归 guī 隐 yǐn - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
飘 piāo 然 rán 携 xié 杖 zhàng 锡 xī , , 归 guī 隐 yǐn 故 gù 山 shān 中 zhōng 。 。
鸟 niǎo 道 dào 云 yún 泉 quán 远 yuǎn , , 猿 yuán 声 shēng 烟 yān 树 shù 重 zhòng 。 。
清 qīng 闲 xián 销 xiāo 不 bù 尽 jìn , , 尘 chén 累 lèi 坐 zuò 来 lái 空 kōng 。 。
早 zǎo 晚 wǎn 须 xū 相 xiāng 觅 mì , , 知 zhī 居 jū 若 ruò 个 gè 峰 fēng 。 。
题颜晞仲归隐。宋代。释文珦。飘然携杖锡,归隐故山中。 鸟道云泉远,猿声烟树重。 清闲销不尽,尘累坐来空。 早晚须相觅,知居若个峰。