双 shuāng 溪 xī 寺 sì - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
复 fù 岭 lǐng 又 yòu 重 zhòng 冈 gāng , , 尘 chén 缘 yuán 此 cǐ 地 dì 忘 wàng 。 。
五 wǔ 峰 fēng 朝 cháo 寺 sì 古 gǔ , , 双 shuāng 涧 jiàn 出 chū 云 yún 长 zhǎng 。 。
深 shēn 静 jìng 宜 yí 栖 qī 隐 yǐn , , 高 gāo 寒 hán 易 yì 雪 xuě 霜 shuāng 。 。
拟 nǐ 登 dēng 华 huá 顶 dǐng 去 qù , , 幽 yōu 径 jìng 旋 xuán 锄 chú 荒 huāng 。 。
双溪寺。宋代。释文珦。复岭又重冈,尘缘此地忘。 五峰朝寺古,双涧出云长。 深静宜栖隐,高寒易雪霜。 拟登华顶去,幽径旋锄荒。