姚 yáo 江 jiāng 舟 zhōu 中 zhōng 梦 mèng 故 gù 人 rén 劝 quàn 归 guī - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
一 yī 舸 gě 寒 hán 江 jiāng 上 shàng , , 萧 xiāo 萧 xiāo 两 liǎng 鬓 bìn 华 huá 。 。
不 bù 唯 wéi 伤 shāng 道 dào 路 lù , , 终 zhōng 恐 kǒng 委 wěi 泥 ní 沙 shā 。 。
宿 sù 雨 yǔ 添 tiān 山 shān 霭 ǎi , , 秋 qiū 风 fēng 起 qǐ 浪 làng 花 huā 。 。
故 gù 人 rén 应 yīng 念 niàn 我 wǒ , , 梦 mèng 里 lǐ 劝 quàn 还 huán 家 jiā 。 。
姚江舟中梦故人劝归。宋代。释文珦。一舸寒江上,萧萧两鬓华。 不唯伤道路,终恐委泥沙。 宿雨添山霭,秋风起浪花。 故人应念我,梦里劝还家。