懒 lǎn 性 xìng - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
懒 lǎn 性 xìng 难 nán 趋 qū 世 shì , , 深 shēn 栖 qī 自 zì 养 yǎng 蒙 méng 。 。
得 dé 闲 xián 真 zhēn 可 kě 乐 lè , , 未 wèi 死 sǐ 已 yǐ 知 zhī 空 kōng 。 。
阴 yīn 壑 hè 长 zhǎng 留 liú 雪 xuě , , 乔 qiáo 林 lín 易 yì 有 yǒu 风 fēng 。 。
见 jiàn 闻 wén 今 jīn 又 yòu 绝 jué , , 眼 yǎn 暗 àn 耳 ěr 全 quán 聋 lóng 。 。
懒性。宋代。释文珦。懒性难趋世,深栖自养蒙。 得闲真可乐,未死已知空。 阴壑长留雪,乔林易有风。 见闻今又绝,眼暗耳全聋。