高 gāo 秋 qiū - - 张 zhāng 元 yuán 升 shēng
寂 jì 寞 mò 高 gāo 秋 qiū 晚 wǎn , , 微 wēi 霜 shuāng 下 xià 古 gǔ 城 chéng 。 。
西 xī 风 fēng 吹 chuī 鬓 bìn 老 lǎo , , 落 luò 叶 yè 入 rù 诗 shī 清 qīng 。 。
天 tiān 地 dì 孤 gū 鸿 hóng 影 yǐng , , 关 guān 山 shān 画 huà 角 jiǎo 声 shēng 。 。
只 zhǐ 思 sī 归 guī 去 qù 好 hào , , 闲 xián 卧 wò 听 tīng 春 chūn 莺 yīng 。 。
高秋。清代。张元升。寂寞高秋晚,微霜下古城。 西风吹鬓老,落叶入诗清。 天地孤鸿影,关山画角声。 只思归去好,闲卧听春莺。