真 zhēn 乐 lè 其 qí 一 yī - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
人 rén 皆 jiē 有 yǒu 所 suǒ 乐 lè , , 此 cǐ 乐 lè 独 dú 吾 wú 真 zhēn 。 。
一 yī 静 jìng 灭 miè 万 wàn 虑 lǜ , , 空 kōng 房 fáng 无 wú 点 diǎn 尘 chén 。 。
雪 xuě 清 qīng 梅 méi 骨 gǔ 骼 gé , , 烟 yān 养 yǎng 竹 zhú 精 jīng 神 shén 。 。
羁 jī 绁 xiè 徒 tú 千 qiān 丈 zhàng , , 难 nán 拘 jū 散 sǎn 诞 dàn 身 shēn 。 。
真乐 其一。宋代。释文珦。人皆有所乐,此乐独吾真。 一静灭万虑,空房无点尘。 雪清梅骨骼,烟养竹精神。 羁绁徒千丈,难拘散诞身。