题 tí 故 gù 人 rén 溪 xī 亭 tíng - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
石 shí 泉 quán 清 qīng 浸 jìn 槛 kǎn , , 终 zhōng 日 rì 远 yuǎn 嚣 xiāo 纷 fēn 。 。
境 jìng 与 yǔ 禅 chán 心 xīn 会 huì , , 源 yuán 从 cóng 静 jìng 处 chǔ 分 fèn 。 。
乱 luàn 峰 fēng 寒 hán 蔽 bì 日 rì , , 断 duàn 壁 bì 昼 zhòu 生 shēng 云 yún 。 。
向 xiàng 此 cǐ 长 zhǎng 栖 qī 止 zhǐ , , 何 hé 人 rén 得 dé 似 shì 君 jūn 。 。
题故人溪亭。宋代。释文珦。石泉清浸槛,终日远嚣纷。 境与禅心会,源从静处分。 乱峰寒蔽日,断壁昼生云。 向此长栖止,何人得似君。