送 sòng 鉴 jiàn 上 shàng 人 rén 还 hái 故 gù 山 shān - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
偶 ǒu 随 suí 流 liú 水 shuǐ 出 chū , , 不 bù 碍 ài 滞 zhì 人 rén 间 jiān 。 。
道 dào 树 shù 多 duō 年 nián 别 bié , , 空 kōng 门 mén 此 cǐ 日 rì 还 hái 。 。
瀑 pù 飞 fēi 春 chūn 涧 jiàn 净 jìng , , 云 yún 度 dù 晓 xiǎo 窗 chuāng 闲 xián 。 。
后 hòu 会 huì 应 yīng 难 nán 定 dìng , , 相 xiāng 思 sī 桂 guì 满 mǎn 山 shān 。 。
送鉴上人还故山。宋代。释文珦。偶随流水出,不碍滞人间。 道树多年别,空门此日还。 瀑飞春涧净,云度晓窗闲。 后会应难定,相思桂满山。