山 shān 深 shēn 其 qí 二 èr - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
山 shān 深 shēn 寒 hán 易 yì 得 dé , , 九 jiǔ 月 yuè 已 yǐ 萧 xiāo 然 rán 。 。
况 kuàng 是 shì 衰 shuāi 迟 chí 者 zhě , , 非 fēi 同 tóng 少 shào 壮 zhuàng 年 nián 。 。
玄 xuán 裘 qiú 如 rú 艾 ài 絮 xù , , 禅 chán 榻 tà 藉 jí 蒲 pú 毡 zhān 。 。
童 tóng 子 zǐ 烧 shāo 枯 kū 叶 yè , , 先 xiān 教 jiào 閟 bì 暖 nuǎn 烟 yān 。 。
山深 其二。宋代。释文珦。山深寒易得,九月已萧然。 况是衰迟者,非同少壮年。 玄裘如艾絮,禅榻藉蒲毡。 童子烧枯叶,先教閟暖烟。