游 yóu 承 chéng 天 tiān 寺 sì 偶 ǒu 成 chéng - - 胡 hú 仲 zhòng 弓 gōng
人 rén 间 jiān 热 rè 恼 nǎo 正 zhèng 匆 cōng 匆 cōng , , 才 cái 入 rù 山 shān 门 mén 便 biàn 不 bù 同 tóng 。 。
云 yún 板 bǎn 声 shēng 中 zhōng 僧 sēng 出 chū 定 dìng , , 月 yuè 台 tái 影 yǐng 里 lǐ 佛 fú 观 guān 空 kōng 。 。
堂 táng 阴 yīn 岑 cén 寂 jì 常 cháng 如 rú 夜 yè , , 殿 diàn 角 jiǎo 清 qīng 凉 liáng 不 bú 见 jiàn 风 fēng 。 。
才 cái 得 dé 浮 fú 云 yún 闲 xián 半 bàn 日 rì , , 明 míng 朝 cháo 马 mǎ 迹 jī 又 yòu 西 xī 东 dōng 。 。
游承天寺偶成。宋代。胡仲弓。人间热恼正匆匆,才入山门便不同。 云板声中僧出定,月台影里佛观空。 堂阴岑寂常如夜,殿角清凉不见风。 才得浮云闲半日,明朝马迹又西东。