水 shuǐ 亭 tíng 写 xiě 兴 xìng - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
为 wèi 爱 ài 幽 yōu 亭 tíng 枕 zhěn 碧 bì 流 liú , , 乘 chéng 闲 xián 于 yú 此 cǐ 对 duì 沙 shā 鸥 ōu 。 。
荷 hé 倾 qīng 宿 sù 雨 yǔ 明 míng 珠 zhū 碎 suì , , 蒲 pú 飐 zhǎn 轻 qīng 风 fēng 翠 cuì 带 dài 柔 róu 。 。
列 liè 岫 xiù 周 zhōu 遭 zāo 疑 yí 雉 zhì 堞 dié , , 断 duàn 霞 xiá 零 líng 落 luò 似 shì 汀 tīng 洲 zhōu 。 。
无 wú 人 rén 相 xiāng 与 yǔ 言 yán 清 qīng 事 shì , , 落 luò 日 rì 鸣 míng 蝉 chán 满 mǎn 树 shù 愁 chóu 。 。
水亭写兴。宋代。释文珦。为爱幽亭枕碧流,乘闲于此对沙鸥。 荷倾宿雨明珠碎,蒲飐轻风翠带柔。 列岫周遭疑雉堞,断霞零落似汀洲。 无人相与言清事,落日鸣蝉满树愁。