身 shēn 闲 xián 其 qí 二 èr - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
身 shēn 闲 xián 更 gèng 喜 xǐ 交 jiāo 游 yóu 绝 jué , , 三 sān 径 jìng 寥 liáo 寥 liáo 草 cǎo 树 shù 荒 huāng 。 。
但 dàn 觉 jué 空 kōng 门 mén 无 wú 住 zhù 著 zhe , , 不 bù 知 zhī 尘 chén 世 shì 有 yǒu 炎 yán 凉 liáng 。 。
吟 yín 残 cán 海 hǎi 月 yuè 生 shēng 松 sōng 壁 bì , , 定 dìng 起 qǐ 山 shān 云 yún 满 mǎn 石 shí 床 chuáng 。 。
何 hé 缘 yuán 饥 jī 渴 kě 犹 yóu 相 xiāng 累 lèi , , 拟 nǐ 觅 mì 幽 yōu 人 rén 断 duàn 谷 gǔ 方 fāng 。 。
身闲 其二。宋代。释文珦。身闲更喜交游绝,三径寥寥草树荒。 但觉空门无住著,不知尘世有炎凉。 吟残海月生松壁,定起山云满石床。 何缘饥渴犹相累,拟觅幽人断谷方。