垂 chuí 老 lǎo - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
垂 chuí 老 lǎo 飘 piāo 零 líng 两 liǎng 鬓 bìn 华 huá , , 重 chóng 阳 yáng 又 yòu 复 fù 对 duì 黄 huáng 花 huā 。 。
明 míng 年 nián 决 jué 定 dìng 谋 móu 归 guī 去 qù , , 免 miǎn 使 shǐ 禽 qín 猿 yuán 有 yǒu 怨 yuàn 嗟 jiē 。 。
垂老。宋代。释文珦。垂老飘零两鬓华,重阳又复对黄花。 明年决定谋归去,免使禽猿有怨嗟。