山 shān 林 lín 其 qí 一 yī - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
尘 chén 世 shì 有 yǒu 衰 shuāi 荣 róng , , 山 shān 林 lín 何 hé 损 sǔn 益 yì 。 。
一 yī 身 shēn 常 cháng 晏 yàn 如 rú , , 于 yú 以 yǐ 养 yǎng 精 jīng 魄 pò 。 。
渴 kě 则 zé 饮 yǐn 清 qīng 泉 quán , , 饥 jī 则 zé 煮 zhǔ 白 bái 石 shí 。 。
自 zì 爱 ài 同 tóng 闲 xián 云 yún , , 散 sǎn 诞 dàn 无 wú 留 liú 迹 jī 。 。
山林 其一。宋代。释文珦。尘世有衰荣,山林何损益。 一身常晏如,于以养精魄。 渴则饮清泉,饥则煮白石。 自爱同闲云,散诞无留迹。