怀 huái 天 tiān 童 tóng 故 gù 栖 qī - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
高 gāo 僧 sēng 住 zhù 太 tài 白 bái , , 给 gěi 侍 shì 来 lái 天 tiān 童 tóng 。 。
东 dōng 岭 lǐng 极 jí 遐 xiá 旷 kuàng , , 西 xī 岩 yán 亦 yì 玲 líng 珑 lóng 。 。
神 shén 龙 lóng 宅 zhái 其 qí 巅 diān , , 风 fēng 云 yún 自 zì 相 xiāng 通 tōng 。 。
久 jiǔ 别 bié 劳 láo 梦 mèng 寐 mèi , , 何 hé 当 dāng 返 fǎn 山 shān 中 zhōng 。 。
怀天童故栖。宋代。释文珦。高僧住太白,给侍来天童。 东岭极遐旷,西岩亦玲珑。 神龙宅其巅,风云自相通。 久别劳梦寐,何当返山中。