秋 qiū 宵 xiāo 怀 huái 湖 hú 上 shàng - - 高 gāo 鼎 dǐng
萧 xiāo 疏 shū 树 shù 影 yǐng 过 guò 西 xī 墙 qiáng , , 残 cán 月 yuè 溶 róng 溶 róng 到 dào 草 cǎo 堂 táng 。 。
秋 qiū 景 jǐng 最 zuì 清 qīng 尤 yóu 在 zài 夜 yè , , 客 kè 居 jū 虽 suī 好 hǎo 总 zǒng 怀 huái 乡 xiāng 。 。
延 yán 青 qīng 水 shuǐ 榭 xiè 吟 yín 诗 shī 舫 fǎng , , 饮 yǐn 渌 lù 山 shān 庄 zhuāng 斗 dǒu 酒 jiǔ 场 chǎng 。 。
一 yī 自 zì 孙 sūn 卢 lú 蹂 róu 躏 lìn 后 hòu , , 悲 bēi 风 fēng 磷 lín 火 huǒ 啸 xiào 枯 kū 杨 yáng 。 。
秋宵怀湖上。清代。高鼎。萧疏树影过西墙,残月溶溶到草堂。 秋景最清尤在夜,客居虽好总怀乡。 延青水榭吟诗舫,饮渌山庄斗酒场。 一自孙卢蹂躏后,悲风磷火啸枯杨。