登 dēng 龙 lóng 门 mén 山 shān 其 qí 一 yī - - 李 lǐ 日 rì 宣 xuān
危 wēi 楼 lóu 突 tū 兀 wù 倚 yǐ 山 shān 开 kāi , , 石 shí 磴 dèng 盘 pán 从 cóng 鸟 niǎo 道 dào 回 huí 。 。
朝 cháo 雾 wù 晴 qíng 霏 fēi 鹙 qiū 岭 lǐng 雨 yǔ , , 秋 qiū 涛 tāo 昼 zhòu 吼 hǒu 禹 yǔ 门 mén 雷 léi 。 。
好 hǎo 支 zhī 飞 fēi 阁 gé 云 yún 为 wéi 柱 zhù , , 欲 yù 渡 dù 狂 kuáng 澜 lán 瓠 hù 作 zuò 杯 bēi 。 。
浊 zhuó 浪 làng 何 hé 当 dāng 空 kōng 我 wǒ 汰 tài , , 惭 cán 无 wú 揽 lǎn 辔 pèi 出 chū 群 qún 才 cái 。 。
登龙门山 其一。明代。李日宣。危楼突兀倚山开,石磴盘从鸟道回。 朝雾晴霏鹙岭雨,秋涛昼吼禹门雷。 好支飞阁云为柱,欲渡狂澜瓠作杯。 浊浪何当空我汰,惭无揽辔出群才。